Và xét ở một chừng mực nào đó thì tôi đã được coi là thành công. Nhưng ngay đêm hôm ấy, sau khi trình diễn, chúng tôi thấy không nên ở lại. Có những cuốn phim hoặc bài bản nhạc đáp ứng được cả hai loại: Vừa được giải thưởng, vừa ăn khách. Văn phòng nhà ga mãi 5 giờ sáng mới mở cửa. Trong các ngăn kéo được đánh số và gắn thẻ, các xác chết trong đó sẽ chẳng bao giờ quấy rầy tôi trong khi tôi đang nặn óc đánh vật với các vấn đề tích phân. Hoặc có, nhưng ít được chú ý.
Có nhiều băng nhạc chỉ ghi tên bài hát, và tên ca sĩ, mà không ghi tên nhạc sĩ, có thể vì cố ý, có thể vì lười không bỏ thì giờ tìm xem tác giả là ai, và sau hết nếu có thể là vì quan niệm sai lầm, không đặt tác giả vào đúng vị trí xứng đáng của họ. Lẽ ra thì ban tổ chức giữ lại hai hôm để đưa đi chơi cho biết sinh hoạt người Việt tại thủ đô Ba Lan. Trở lại hotel thì dở dang, chúng tôi ngồi luôn trên sân ga, ngủ gà ngủ gật, gọi cà phê nhâm nhi chờ sáng. Có nghĩa là một ca sĩ chỉ cần một điều kiện duy nhất là giọng hát. Năm 1954, di cư vào Saigon, chỉ có người chị cả ở lại ngoài bắc với gia đình chồng.
Chúng ta thường nhắc đến hai loại nhạc, tạm gọi là loại A và loại B. Loại một là đại nhạc hội thì tương đối đơn giản: Thúy Nga chuẩn bị hết chương trình. Hơn ba tháng sau, tôi mới lên đường làm thử cuốn Paris By Night 17. Tất cả đều là tình cờ hết. Tôi có ý định khi về hưu sẽ viết lại kinh nghịệm sân khấu, về cả mặt thành công cũng như thất bại mà tôi đã trải qua.
Từ Trung học đã học piano, guitar, nhạc lý, rồi đi hát và sáng tác. Thật ra, khi làm business liên quan tới nghệ thuật, thì rất khó mà muớn người quyết định giùm cho mình về nội dung. Trên những chặng đường dài 7,8 tiếng đồng hồ mà thường khởi hành vào lúc nửa đêm về sáng, anh em phải thay phiên nhau nói chuyện để người lái xe không bị ngủ gật. Bởi vậy tôi càng phục trí tưởng tượng của Stephen King. Đó là chưa kể các thi sĩ tiền chiến như Nguyễn Bính, Hồ Dzếnh, T. Điều đó không có nghĩa là chị đúng hay tôi đúng.
Chắc hẳn cái tên Nguyễn Ngọc Ngạn không còn xa lạ gì với người hâm mộ và người hay nghe audio. Hỏi ý kiến là vì tôi không tự tin. Vì học lời thì không thể nhớ hết từng chữ được. Tức là loại nhạc thường trình diễn trong các buổi thính phòng. Lý do giản dị là từ trước tới nay, trong sinh hoạt văn nghệ Việt Nam không có nghề này! Ngoại hình đôi khi quan trọng hơn cả tiếng hát nữa! Ở lứa tuổi của tôi, dù có giọng ca vàng cũng không thành ca sĩ được nữa. Những ngày sắp tới đây, tuổi đã cao, chả biết trí nhớ có còn minh mẫn hay không.
Thúy Nga là một trung tâm ca nhạc có tầm vóc lớn. Nhưng lâu dần trở thành một cái nghề tay trái, rồi dần dà biến thành nghề tay phải. Mời các bạn trước khi đi ngủ nhé. Thứ hai là pháp luật trong nước không bảo vệ tác quyền, băng, hoàn toàn bị sang lậu. Nhưng một cuốn sách chạy lắm thì cũng chỉ được 5,7 ngàn ấn bản. Bài phỏng vấn này đã được nhacxua. Ứng khẩu mới là quan trọng.
Hoặc khách sạn là khu nhà tập thể của cán bộ trước đây, bây giờ tân trang lại, một phòng kê 6 giường như trại lính. Chúng tôi nhờ người đưa ra ga xe lửa mua vé để đi Anh hoặc bất cứ quốc gia nào. Nếu trung tâm nghe thấy có giọng hay thì sẽ mời cộng tác. Là một người cầm bút, tôi càng phục cái óc tuởng tượng bao la của ông ta. Một số báo ở hải ngoại vẫn đăng truyện của tôi mà không hề liên lạc với tôi.
Thúy Nga trả đồng giá hay tùy theo ca sĩ? Nhóm tiểu thuyết mới của Alain Robbe Grillet từng chủ trương viết văn không cần độc giả. Nói chung, quang cảnh nào cũng có vẻ bất ổn, làm tôi rất nhớ Việt Nam. Tôi không về Việt Nam được, mà tôi muốn cha tôi nhìn lại tôi sau hơn 10 năm xa nhà. Org đảm bảo đây là thư viện đầy đủ nhất, âm thanh chuẩn nhất của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn. Khi trung tâm Thúy Nga lần đầu mời tôi vào tháng 5 năm 1992, tôi không dám nhận lời ngay, vì cần hỏi ý kiến người thân. Khi Thúy Nga dùng nhạc mới, họ có trả tiền cho các nhạc sĩ không? Còn thực hiện tại hải ngoại mà mang về nước bán thì lội ngược dòng nước, đi vào chỗ phá sản, người khờ đến đâu cũng không làm điều đó! Thúy Nga làm theo đề nghị của ông Jean Pierrè và bắt đầu chuyển hướng.
Bởi vậy sản xuất băng nhạc cũng như làm nhà xuất bản, việc tuyển chọn tác phẩm đôi khi cũng có phần hên xui trong đó. Câu chuyện tình cờ chuyển hướng về chuyện ma. Lý do duy nhất là mọi người sợ tôi thất bại. Tất nhiên người đầu tiên tôi tham khảo là nhà tôi. Người thích nhạc B vốn đã đông lại tiêu sài bạo tay hơn, thành ra có thể nói như một định luật rằng: Thời nào thì nhạc B cũng nuôi nhạc A. Xin chị nhớ lại hồi còn trong nước, chúng ta thường lăng xê ca sĩ bằng đài phát thanh. Nhất là ở hải ngoại, người ta dễ nhớ quê hương qua âm nhạc.